DH05SH
Cửa sổ này giúp bạn đăng nhập (login) nhanh vào diễn đàn.
Bạn vui lòng chọn mục đầu tiên trong 3 mục bên dưới để đăng nhập.
DH05SH
Cửa sổ này giúp bạn đăng nhập (login) nhanh vào diễn đàn.
Bạn vui lòng chọn mục đầu tiên trong 3 mục bên dưới để đăng nhập.
DH05SH
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
DH05SH

Cộng đồng DH05SH!
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
WELCOME TO DH05SH --- GOODLUCK TO YOU
 

 

 Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
anhtuan
Siêu hóng!
Siêu hóng!
anhtuan


Tổng số bài gửi : 135
Join date : 10/05/2009
Age : 38
Đến từ : Earth

Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty
Bài gửiTiêu đề: Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)   Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty16/6/2009, 12:43

Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Perfume_ver2

Thiên tài đôi khi đi kèm với bệnh hoạn. Và Jean-Baptiste Grenouille là một thiên tài vĩ đại, và cũng là một kẻ bệnh hoạn ghê rợn, mọi rợ và khủng khiếp nhất người ta có thể tưởng tượng ra.


Đó là một con người được sinh ra trong một hoàn cảnh dơ bẩn nhất: đó là cái bãi rác của chợ cá- nơi thối tha nhất của thành phố Paris- thành phố lớn nhất và bấn thỉu nhất châu Âu. Tệ hại hơn: người sinh ra hắn lại là một bà mẹ mọi rợ nhất. Mụ đã sinh 5 đứa con ở bãi rác này, tự sinh một mình, rồi để mặc chúng cùng với tất cả những thứ lòng mề ruột gan, đầu đuôi thú vật, ruồi bọ trôi hết xuống sông, và chẳng ai mảy may nghi ngờ. Lần này cũng không là ngoại lệ, cắt phựt dây rốn bằng con dao mổ cá, đạp mạnh đứa bé ra xa, mụ vội đứng dậy bán hàng , bỏ mặc đứa trẻ bé tẹo với cuống rốn dài lòng thòng nằm tái mét trên đống rác. Cuộc đời Jean tưởng sẽ chấm dứt ở đây như những anh chị của nó, nhưng nó đã chọn cách khác. Khứu giác tuyệt vời của nó ngửi được những mùi kinh khiếp của chợ cá, đó là đầu cá, máu tanh, giòi bọ,súc vật chết, những con chó đi sục những miếng thịt thối, những người nôn mửa vào những bức tường đen ngòm nhớp nháp đầy ruồi nhặng. Những mùi ấy làm cho nó khóc thét, và được cứu sống.

Jean là một kẻ bệnh hoạn và quái lạ đến độ hắn cứ xa ai là người đó chết. Ngay khi bắt được đứa trẻ người ta đã treo cổ người mẹ vì tội giết người- mụ âm mưu giết chính con mình, còn Jean được mang về một cô nhi viện. Sống ở đây trong sự căm hờn của những đứa trẻ khác cho tới năm 13 tuổi hắn bị bà chủ bán cho một tay chủ xưởng thuộc da. Nhưng bà lão vừa nhận được 7 frank ít ỏi thì bị bọn cướp đường giết chết để giành lấy. Tay chủ xưởng thuộc da sau này bán lại Jean cho một nhà chế nước hoa người Ý, ông Bantini, và vừa cầm được 50 frank trong tay với nụ cười hả hê, thì hắn bị tông ngã, bằng chính cái xe ngựa đang chở cựu nô lệ của hắn đi, và hắn đập đầu xuống đất ngất, rồi lại bị xe ngựa hất xuống sông và chết thật. Bantini trở thành người đầu tiên cư xử tử tế với Jean, những phần nhiều cũnglà để lợi dụng, vì Jean đã mang lại cho ông số tài sản kếch sù nhờ pha chế ra những loại nước hoa thần diệu. Tuy nhiên Bantini không đủ tri thức để giải đáp những câu hỏi kì quặc của Jean, ông này đã viết thư cho một làng nhỏ nơi có nghề làm nước hoa để Jean đến đó học nghề, và trước khi đi còn bắt Jean viết công thức của 100 loại nước hoa để lại cho ông ta. Quá sung sướng, ông chìm vào giấc ngủ và từ đó không bao giờ dậy nữa, vì khi Jean vừa đi khỏi thì, chẳng ngạc nhiên gì, căn nhà xập xệ của ông bỗng sụp đổ kéo theo cả cửa hàng và những công thức nước hoa. Mọi chuyện nghe thật tình cờ…


Jean không thể nào bị giết chết. Từ lúc sơ sinh mẹ hắn đã xác định đứa bé sẽ chết như những đứa trước, nhưng nó không chết mà vào cô nhi viện. Ở đây nó-một đứa bé sơ sinh- lại bị bốn đứa lón hơn trùm chăn lên cho chết ngạt, nhưng cũng không chết. Thậm chí khi vào xưởng thuộc da, nơi mà người ta trung bình sống được 5 năm, hắn cũng không chịu chết, mà sống dai dẳng “như một con vi khuẩn bệnh”. Cả cuộc đời bị đánh đập, lợi dụng, không ai nghĩ về hắn như một con người với những tình cảm nhân văn, nhưng cũng chẳng ai có thể làm hắn chết.


Nhưng cái con đỉa dai dẳng ấy lại là một thiên tài vĩ đại. Sinh ra đã chẳng có gì, trừ một khứu giác nhạy bén vô cùng tận. Hắn phân biệt được mùi của mọi thứ, hắn chơi với mùi hương, học từ ngữ bằng mùi hương, nhận biết sự vật bằng mùi hương. Chỉ cần ngồi một chỗ và hít ngửi hắn cũng có thể biết được đó là cái gì. Những mùi hỗn hợp “được mũi hắn phân tích ra thành nhỏ như hạt cát”. Hắn hiếm khi nói, vì hắn đam mê mùi hương đến độ không thiết đến giao tiếp xung quanh.

Cuộc đời Jean thay đổi lớn có lẽ là lúc hắn lên Paris giao hàng da thuộc. Thành phố với đủ thứ mùi thơm thối, hắn hít ngửi được những mùi than, ngũ cốc, thịt cá, vũng lầy và những người lam lũ ở chợ; hay mùi vải lụa, son phấn, quạt, xe ngựa sang trọng, những bữa tiệc xa xỉ của những quí tộc. Và sung sướng hơn cả là khi hắn đi qua tiệm nước hoa. Bên trong đó là những mùi sang trọng, cao quí, thơm tho đẹp đẽ và đắt tiền nhất, nghệ thuật nhất. Và hắn vẫn luôn nhớ về loại nước hoa đầu tiên hắn biết : nước hoa Thần tình yêu. hắn đã đứng ngây người ở đó từ sáng đến tối, cho đến khi hắn ngửi thấy một mùi hương khác. Một mùi thơm ngát nhẹ nhàng nhưng mãnh liệt, ngọt ngào tinh khôi tuyệt hơn tất cả những mùi trong tiệm nước hoa kia làm hắn phải đuổi theo. Đó là một cô gái bán mận, một cô gái nghèo gày gò mảnh dẻ với mái tóc xoăn màu đỏ nổi bật trên nước da trắng trẻo, tươi tắn với rổ mận vàng ươm hấp dẫn trên tay. Hoàn toàn bị chinh phục bởi mùi hương, hắn đã đi theo cô gái một cách vô thức, với bộ mặt lờ đờ, như một kẻ nghiện đói thuốc đi theo hương á phiện. Nhưng cũng vì quá đam mê hương thơm của cô gái mà Jean đã lỡ tay giết chết cô. Jean đâu nghĩ được rằng mình đã giết một mạng người, mà chỉ thấy cô gái đã chịu yên để hắn hít ngửi hương thơm tuyệt vời của cô. Nhưng chỉ ít giờ đồng hồ sau là hương thơm bay hết, và Jean, lúc này đã bàng hoàng nhận ra mình đã đánh mất một thứ cả đời không thể tìm lại được. Hắn đau khổ và hoảng hốt, và cuối cùng đã đi đến một quyết định. Lần đầu tiên trong đời hắn có một cái mục đích gì đấy: phải tìm bằng được cách lưu giữ hương thơm.

Và người thầy đầu tiên, ông Bantini, đã dạy hắn cách đun và chưng cất tinh dầu để lưu lại hương thơm hoa hồng. ông cho phép Jean được thí nghiệm thoải mái, để rồi phát hiện ra đây là một thiên tài bệnh hoạn. Hắn đã thử chưng cất cả sắt thép, thuỷ tinh, kim loại, và thậm chí cả mèo. Hắn gào khóc khi biết rằng việc chưng cất không đem lại kết quả gì, và hắn chết ngất khi biết mùi của mèo, cũng như của loài người, không thể được lưu giữ. Hắn đi đến một thành phố khác để học hỏi, với câu chuyện của người thầy luôn ghi sâu: “chúng ta đã có 12 hương thơm chuẩn, nhưng người ai cập cho rằng cần có thêm một hương thơm thứ 13 để lấn át, để chi phối tất cả các hương thơm khác. Nhưng hương thơm thứ 13 chỉ có trong truyền thuyết mà thôi”.

Đến thành phố mới, Jean biết thêm cách phơi hoa cho héo rồi cho vào bình đun, và cách dùng dầu thực vật hút mùi hương của hoa. Hắn luôn được khen ngợi trong lớp, được cho phép làm thí nghiệm theo ý muốn. Cô giáo của hắn lần này lại vô tình truyền đạt cho tên học trò một điều: “hoa cũng giống như phụ nữ, muốn lấy được mùi hương phải để cho chết từ từ, khô héo dần dần…”.

Rồi Jean cũng thực hiện thí nghiệm đầu tiên của hắn. Đun sẵn một bình lớn dùng để đun nước hoa, hắn cho một cô gái nông dân vào để chưng cất. Nhưng thí nghiệm thất bại, hắn chẳng thu được gì.

Không bỏ cuộc, thiên tài Jean bỏ tiền thuê một ả gái điếm, và tất cả những gì cô ả cần làm là nằm yêu, không cử động tay, để cho Jean bôi dầu thực vật và quấn chặt tay, thử thí nghiệm thứ hai. Thấy kinh sợ trước những việc làm quái đản bệnh hoạn của Jean, ả vùng dậy chửi rủa và ném trả lại tiền. Bực mình vì thí nghiệm bị trì hoãn, Jean cho cô ả một gậy vào đầu, và bắt đầu tiến hành phương pháp dùng dầu thực vật bôi khắp người ả, dùng vải quấn chặt lại, cạo hết tóc nhúng vào dầu thực vật. Sau đó lấy lại số dầu thực vật ấy, và chiết xuất pha chế thành một thứ tinh dầu người. Lần này xem ra hắn đã thành công, vì tinh dầu ấy, chỉ cần một giọt, đủ làm cho con chó của ả gái điếm kia lóc cóc chạy theo hắn, vàlàm cho tên chủ xưởng nước hoa vốn suốt ngày doạ giết, đánh đập hắn bỗng nhiên nhẹ nhàng với hắn vô cùng.

Cứ theo cách ấy, Jean giết các cô gái để ướp nước hoa. Cả thành phố náo loạn và hoang mang vô cùng. Họ tìm mọi biện pháp bảo vệ, và tất cả cùng chờ Nhà thờ thiên chúa giáo sẽ diệt trừ loài ác quỉ này, nhưng Nhà thờ cũng đành bất lực khi cha đạo phát hiện ra một sơ đã chết trong tình trạng kông mảnh vải che thân, đầu cạo trọc, ngay trong nhà thờ. Nhân dân hoảng loạn, và nhà chức trách bèn bắt tạm một tên nào đó về tra tấn dã man bắt hắn phải nhận tội. Mọi người vui sướng nhảy múa, không ai thèm đề phòng gì nữa, trừ một người, đó là ngài Richis, một nhà quí tộc vô cùng sáng suốt đã sớm biết tên thủ ác bệnh hoạn vẫn chưa bị bắt. Nhưng trớ trêu thay cô con gái Laura Richis, người đẹp nhất nước Pháp, đã lọt vào tầm ngắm của Jean.

Người cha bảo vệ con gái hết mực, ông đưa cô gái đến một căn nhà ở nơi hẻo lánh, xung quanh hiểm trở. Trước khi con đi ngủ, tự tay ông khoá trái cửa và kiểm tra cửa sổ, cửa ra vào. Hôm sau thức dậy, ông mỏ cửa phòng con gái, và thấy một căn phòng ngập ánh sáng với những cửa sổ mở toang, còn cô gái nhỏ đang nằm im lìm trên giường, không một mảnh vải, và mái tóc đỏ dày óng ả đã bị cắt sạch. Jean đã làm được nước hoa từ cơ thể Laura.

Khi hắn hoàn thành xong công đoạn cuối của công việc là trộn 13 lọ tinh dầu trinh nữ vào nhau, chúng ta tưởng sẽ được nhìn thấy nụ cười của Jean sau những tháng ngày bệnh hoạn khốn khổ của hắn. Nhưng không, vừa đóng nắp lọ nước hoa, hắn đã bị quân của ngài Richis bắt gọn. Không kịp cười mộtnụ cười thoả mãn nào hết, Jean đã bị lôi cổ về Paris lĩnh án tử hình.

Người dân phẫn uất đến độ cầm dao búa đi biểu tình đòi xử Jean hìnhphạt khủng khiếp nhất, và trong ngày xử hắn, hàng triệu người đến xem như ngày hội, ai cũng hả hê vì kẻ giết người mọi rợ sẽ bị hành hình ngay bây giờ.


Được sửa bởi anhtuan ngày 16/6/2009, 13:08; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
anhtuan
Siêu hóng!
Siêu hóng!
anhtuan


Tổng số bài gửi : 135
Join date : 10/05/2009
Age : 38
Đến từ : Earth

Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)   Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty16/6/2009, 12:46

Nhưng, như đã nói, không ai giết nổi Jean. Hắn mở nắp lọ nước hoa ma quái, và trong phút chốc bắt các viên coi ngục phải phục tùng. Hắn điềm nhiên thay quần áo, bước lên xe ngựa, ung dung bước lên nơi xử tử. Trên người chỉ có một hai giọt nước hoa, nhưng đi đến đâu người ta cúi lạy hắn đến dó. Tất cả đều bị mê hoặc bởi mùi hương ấy, và cùng tung hô Jean thành thiên sứ, thánh thần, chúa giáng thế. Chưa bao giờ có nhìeu người yêu hắn đến vậy, Jean đứng, vẻ mặt sung sướng một cách ngây ngô. Lần đầu tiên hắn được coi trọng, được đối xử cuồng mộ như thế. Hắn ngây ngất nghĩ mình đã thành công. hắn đã chế ra được Thần tình yêu đích thực.

Nhưng khi chiếc khăn tay thấm nước hoa của Jean bay vào đám đông, hắn mới nhận ra mình đã lầm. Mọi người không ai thèm tung hô hắn nữa, mà đánh đấm, tranh giành nhau để được chiéc khăn quyến rũ. Jean ngây người biết mình đã ngộ nhận, rằng người ta chỉ yêu mùi hương của nước hoa, chứ không phải yêu hắn. Hắn cảm thấy ê chề, cay đắng hơn bao giờ hết.

Như để châm them vào nỗi đau khổ của Jean, đám đông bắt đầu âu yếm, hít ngửi hương thơm nước hoa trên cơ thể nhau. Họ cởi hết quần áo, mê đắm trong hương thơm ma thuật, làm thành một đám đông truỵ lạc và điên rồ. Không ai còn ý thức được điều gì nữa.

Còn Jean vẫn cảm thấy nhục nhã. Hắn nhìn những con người đáng kính đang âu yếm nhau, và chợt trông thấy một rổ mận bị bọn họ xô vào, đổ ra những quả mận vàng tươi. Hắn đau đớn nhớ về cô gái bán mận. Cô gái nghèo gày gò mảnh mai, sẵn lòng cho người ăn xin, bỏ đi chơi đêm pháo hoa để làm việc. Cô gái trong trắng có hương thơm tuyệt vời nhất, ngọt ngào tinh khôi nhất. Cô gái mà những cử chỉ nhẹ nhàng đáng yêu đã cứu sống hắn qua những lúc ốm thập tử nhất sinh, là nõi ám ảnh không ngừng của hắn. Và Jean mon men nghĩ đến một cái hôn dịu dàng, một vòng tay ôm siết của nàng dành cho hắn, nếu như hắn không ngu ngốc và thô bạo giết chết nàng, thì có thể lắm chứ một cô gái tốt bụng và dịu dàng như thế sẽ ban cho hắn tình yêu thương, và hắn sẽ được sống trong tình yêu, trong mùi hương của nàng. Nhưng tất cả là không thể. Không ai yêu hắn cả, và những gì hắn làm đều là vô ích. Jean khóc tức tưởi và nhục nhã. Hắn cảm thấy không còn muốn sống, và cũng không muốn cái thế giới này tồn tại chút nào nữa.

Quay trở về chợ cá, nơi hắn đã bắt đầu cuộc sống quái gở của mình, Jean đổ cả chai nước hoa lên người. Một hai giọt đã khiêế hàng triệu người đảo điên, thì cả chai nước hoa đã làm Jean sáng bừnglên một thứ ánh sáng và hương thơm ma quỉ, khiến cho những người ở đây phải bàng hoàng gọi “Thiên sứ” và kêu lên “Con yêu người”. Nhưng mặt hắn không hề xúc động, vì hắn biết người ta chỉ yêu mùi nước hoa. Đám đông quây lấy hắn, và yêu hắn bằng cái cách mãnh liệt nhất, ngấu nghiến cẫu xé Jean ra. Bọn họ xông vào cắn Jean không còn sót lại một giọt máu, và đến sáng ra ai cũng cảm thấy hạnhphúc, quệt miệng ra về, để lại bộ quần áo của Jean. Hắn đã biến mất hoàn toàn khỏi cõi đời này như chưa bao giờ sinh ra vậy. Biến mất một cách bệnh hoạn vàmọi rợ nhất, như chính cái cách hắn ra đời và sống.

Chai nước hoa nằm lăn lóc trên nền chợ cá, từ trong chai, một giọt nước hoa còn sót lại rỉ ra…

Chảy xuống…

.

Perfume là một tác phẩm táo bạo và kinh điển về sức mạnh của tình yêu và nghệ thuật. Cái đẹp có thể đảo lộn mọi thứ, phục tùng mọi thứ, và cái đẹp là một cái gì ma quái, chi phối lấn át mọi hoạt động. Nhân vật Jean cả đời sống vì những mùi hương đã cho ta thấy hình ảnh một thiên tài đích thực, một nghệ sĩ vĩ đại với suy nghĩ “Mùi hương là ý nghĩa của mọi vật”. Những cái gì bệnh hoạn, khủng khiếp nhất của Jean cũng là để phục vụ cho cái đẹp.

Ngoài ra Perfume còn phần nào tái hiện chân thực xã hội tàn bạo ở Pháp trong thế kỉ 18, với những gì thối nát ghê tởm nhất, lưu manh độc ác nhất, và những con người bị bỏ quên không được ai yêu thương. Đây là một bộ phim rất vô đạo đức, nhưng cũng lại cực kì đạo đức.

Perfume là bộ phim làm cho khán giả chết lặng vì sững sờ, ngạc nhiên, ghê tởm, sợ hãi và cảm phục. Là một bộ phim kinh dị nhưng là loại kinh dị lãng mạn, không hề có những cảnh ma mãnh, đầu rơi máu chảy, chặt tay chặt chân, cơ thể biến dạng gì hết, mà chỉ toàn những cảnh quay đẹp tuyệt vời, táo bạo và độc đáo, góc quay hoàn hảo được lồng vào âm thanh du dương của những bản nhạc chậm buồn. Tóm lại cả âm thanh, hình ảnh, ánh sáng tất cả đều hoàn hảo.

Perfume - the story of a murderer là tên một tiểu thuyết rất nổi tiếng của tác giả Patrick Suskind (người Đức)

Những đoạn văn trích từ tiểu thuyết:

...Nó (Grenouille - NV) đã tích lũy cả vạn, trăm nghìn mùi riêng biệt, sẵn sàng khi cần đến; thật rõ ràng, đủ loại, để không những có thể nhớ lại khi ngửi chúng mà còn thật sự ngửi thấy chúng mỗi khi nhớ lại; hơn thế nữa, chỉ cần qua trí tưởng tượng thôi nó đã biết phối hợp chúng để tạo ra những mùi không hề có trong thể giới thực tế. Như thế, nó đã làm chủ một vốn từ vựng khổng lồ tự học về mùi khiến nó có đủ khả năng tạo ra cơ man mùi đủ loại ở cái lứa tuổi khi những trẻ khác còn lắp bắp đặt những câu đầu tiên đầy lỗi mô tả thế giới với những từ được người ta ra sức nhồi nhét. Năng khiếu của nó có thể so sánh sát nhất với năng khiếu của một thần đồng âm nhạc; nghe giai điệu và hòa âm mà tìm ra từng âm, như từng mẫu tự, và rồi tự sáng tác giai điệu và hòa âm mới hoàn chỉnh. Tất nhiên khác ở chỗ, mẫu tự của mùi thì nhiều và tinh tế hơn của âm...

...Nó không chỉ ngửi cái toàn thể của hỗn hợp mùi kia mà còn chẻ nhỏ ra, phân tích thành từng sợi riêng lẻ của những mùi cơ bản không thể nào tách thêm được nữa. Nó sung sướng khôn tả khi tách những sợi ấy ra, xe chúng lại...

...Ta biết có những người tìm sự cô quạnh như những kẻ sám hối, những người thất trí, những vị thánh hay những vị tiên tri. Họ thích rút vào sa mạc, sống bằng cào cào và mật ong. Có người chọn hang động hay am trên những hòn đảo xa xôi, hoặc khác thường hơn, ngồi chồm hổm trong chiếc cũi treo lơ lửng trong không khí. Họ làm như thế để được gần Thượng Đế hơn. Họ sống khổ hạnh trong cô quạnh, qua đó mà sám hối. Họ làm như thế với niềm tin rằng, cuộc sống ấy hợp với ý Thượng Đế. Hay là họ chờ đợi ròng rã nhiều tháng, nhiều năm, tin rằng lời rao truyền của Thượng Đế sẽ đến với họ trong cảnh cô độc, để rồi họ sẽ vội vã đem rao giảng trong cõi nhân gian.

Grenouille chẳng có gì giống thế cả. Gã không nghĩ chút xíu nào đến Thượng Đế. Gã không xám hối cũng chẳng chờ đợi một linh cảm mầu nhiệm nào. Gã rút về đây chỉ do một thích thú riêng, đó là được gần với chính gã. Gã ngụp lặn trong sự tồn tại không gì làm phân tâm được của gã và thấy tuyệt vời. Gã nằm trong phần mộ bằng đá như một xác chết, không thở, trái tim ngừng đập nhưng lại sống hết sức mãnh liệt và phóng đãng mà chưa một kẻ phóng đãng ngoài đời nào từng sống...

Các diễn viên không thuộc hàng Alist, nhưng diễn xuất rất tài tình, nhất là Ben Whishaw-vai Jean- với cách diễn xuất không thể đạt hơn. Anh diễn một vai không có mấy lời thoại, nhưng chỉ qua vẻ mặt, người ta có thể biết được Jean đang nghĩ gì.

Các nữ diễn viên mang vẻ đẹp của những cô thiếu nữ Pháp lúc ấy, trắng trẻo, thanh mảnh và trong sáng.

Những cảnh khoả thân được quay dưới một góc độ hết sức nghệ thuật, như những tranh vẽ trong kinh thánh, với một vẻ trong sáng thần tiên.


Nếu ấy cảm thấy không hỉeu những thứ mà Perfume mang đến, ấy nên xem lại một hai lần và suy nghĩ về nó thật sâu sắc. Bởi vì Perfume là một bộ phim quá quí giá, xem xong người ta sẽ thấy nhiều thứ thật là rẻ tiền.
Về Đầu Trang Go down
Kiwi
Hóng đặc biệt!
Hóng đặc biệt!
Kiwi


Tổng số bài gửi : 81
Join date : 10/05/2009
Age : 36
Đến từ : Biên Hòa

Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)   Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty17/6/2009, 01:16

cái wái gí zậy đây đâu phải box truyện Shocked
Về Đầu Trang Go down
anhtuan
Siêu hóng!
Siêu hóng!
anhtuan


Tổng số bài gửi : 135
Join date : 10/05/2009
Age : 38
Đến từ : Earth

Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)   Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty17/6/2009, 14:40

Tao giới thiệu phim cho mày coi đó, tao cái gì cũng dám cá là mày chưa đọc 1 chữ đã phán rồi
Về Đầu Trang Go down
Kiwi
Hóng đặc biệt!
Hóng đặc biệt!
Kiwi


Tổng số bài gửi : 81
Join date : 10/05/2009
Age : 36
Đến từ : Biên Hòa

Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)   Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty17/6/2009, 18:57

phim này chíu trên starmovies lau rồi mà bị cắt ngay mấy khúc hay nên xem hơi chán cat trên itv cũng bị cắt, chủ nhật lên nhà mày lấy bản full nhe fim thiên về nghệ thuật nhìu hon kinh dị Exclamation nên cũng hok hứng lắm Smile
Về Đầu Trang Go down
Justice Soul
Siêu hóng!
Siêu hóng!
Justice Soul


Tổng số bài gửi : 118
Join date : 15/05/2009
Age : 36

Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)   Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty17/6/2009, 20:53

ê tiến sĩ, post phim lên coi cái đi, đọc y như tiểu thuyết ấy, hay đấy. Mad
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)   Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân) Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Perfume: The Story of a Murderer (Mùi Hương - câu chuyện về một kẻ sát nhân)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Live show Đan Trường - Thập Đại Mỹ Nhân
» Nhấn Ctrl Phải, mở cửa thế giới cùng từ điển thông minh KOOLdic 2010
» Hướng dẫn download từ Mediafire
» Hướng dẫn post hình lên nà...pác nào mún dự thi nè...!
» Hướng dẫn post (đưa) bài lên diễn đàn

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
DH05SH :: Giải Trí :: Phim Ảnh :: Rạp Chiếu Phim for Men-
Chuyển đến